1. Tuyển điều hành (MOD) cho Diễn đàn hoa nhanh chân đăng ký nha các bạn

    ♥ Ra mắt Bộ sưu tập ảnh hoa chất lượng cao do các thành viên VF đóng góp

    Viết bài cho Từ điển các loài hoa nhận nhuận bút liền tay

    ♫ Khai trương Bách hóa di động mọi người ghé ủng hộ cái nào :)

Câu chuyện hoa cúc và cây đa

Thảo luận trong 'Truyện về các loài hoa' bắt đầu bởi cam nhung, 25/1/13.

  1. cam nhung Am hiểu sâu về hoa
    cam nhung

    cam nhung Am hiểu sâu về hoa

    Tham gia ngày:
    8/12/10
    Bài viết:
    424
    Đã được thích:
    41
    Điểm thành tích:
    28
    [h=2]Cúc cảm thấy lo lắng bởi sự có mặt của nhành đa bé con thủa nào. Sự lo lắng đã thành hiện thực. Bây giờ đa đã lên xanh, kiêu sa lắm. Nó cũng cứ vươn cành tỏa lá. Và cúc, dù có vắt kiệt mình để lấy nguồn dinh dưỡng thì cũng không thể cao vổng như đa được.[/h]
    [​IMG]

    Hoa cúc có phần hãnh diện khi được ở trong một môi trường chẳng những tốt về nguồn dinh dưỡng mà còn tốt về sự ưu đãi. Ngày nào bà chủ cũng đến bên hoa, nhẹ nhàng nâng niu từng cánh. Dường như yêu cỏ cây, hoa lá thiên nhiên chính là một đặc tính của cô. Có những lúc hứng chí, bà chủ từng đặt làn môi cong ẩng hồng tuổi sang “băm” thơm nhẹ lên làn hoa chúm chím nhiều gợi mở trong lành trước nắng mai.

    Hoa như thấy ngột ngạt trong niềm vui lâng lâng đầy xúc cảm. Nhưng cũng có lúc hoa tỏ ra ganh tỵ bởi cái mùi thơm thơm ngầy ngậy trên làn má của bà chủ đã làm át đi phần nào cái hương hoa tự nhiên có phần hăng cay của cúc. Nhưng rồi cúc bằng lòng vậy. Hương của hoa vẫn cứ có vẻ nồng nàn riêng có, cúc tự nhủ!

    Một ngày ấm dần lên sau mấy hôm mưa phùn và rét như khứa vào thân. Cúc cảm thấy rạo rực bật thêm những cánh vàng lấp lánh. Nhưng hôm nay thấy lạ, một mầm non đa xanh đã vươn lên cùng khóm. Chính ra, cúc từng để ý từ mấy hôm trước, hai chút lá non của đa dường như chưa đủ diệp lục nên nhờ nhờ màu cỏ úa. Mà sao mặt mày nó lắm lông tơ lông tóc thế nhỉ, cúc cằn nhằn. Mặc, cúc chẳng thèm chấp. Sự có mặt của đa, thường tình như những gì cúc từng thấy. Ai dám chắc nó ở đây được mấy bữa. Cô chủ như một người thợ vườn cần mẫn, chẳng từng nhổ cho sạch chỉ để lại mỗi mình cúc thôi sao.

    Xuân về. Cúc có được cảm giác ấy từ trong lòng đất khi thả sâu những tầng rễ để hút nước. Nước ấm và trong lành. Cúc chẳng vội khoe “áo mới”, nhưng tự thân những dòng nhựa căng tràn đã cho cúc một thân hình chẳng còn mảnh mai. Bởi chưng vậy mà nụ hoa đã trồi. Cúc kiêu hãnh đơm bông dâng cho bà chủ một mầu vàng ươm long lanh sương sớm, tựa đóa mặt trời. Chắc có thể đã hình dung được phần nào, bà chủ tự hào và nhận thấy màu vàng ấm cúng ấy lan tỏa khắp nơi.

    [​IMG]

    Nhưng, lại… nhưng. Cũng đã qua đôi dòng thời gian thì phải, cúc cảm thấy lo lắng bởi sự có mặt của nhành đa bé con thủa nào. Sự lo lắng đã thành hiện thực. Bây giờ đa đã lên xanh, kiêu sa lắm. Nó cũng cứ vươn cành tỏa lá. Và cúc, dù có vắt kiệt mình để lấy nguồn dinh dưỡng thì cũng không thể cao vổng như đa được. Dẫu có ghét cay, ghét đắng về cái vẻ vô tư, tự nhiên “như ruồi” của đa, thì trong cúc vẫn có gì đó thèm khát. Thèm khát một dáng hình, mắt cúc như ứa lệ trước sự nhỏ nhoi của mình!

    Cúc bừng tỉnh bởi trận mưa giông chớm hè. Mưa như muôn ngàn ngọn mũi dao găm rạch sâu vào từng búi, từng búi của tầng tầng lớp lớp rễ mà bấy lâu nay cúc vẫn coi là điểm tựa trú ngụ không thể nào tan. Mưa lọt trong mắt cúc. Cả những cơn mưa lòng đã cho cúc sáng thêm. Cúc nhìn xuống, chậu đã vỡ. Trơ gốc và rễ. Xót xa. Cái vỡ ấy lại là từ gốc rễ của đa. Ăn nhanh, lớn nhanh, đa lớn lên trong sự không thèm để ý của mọi bề. Và đa đã làm nên chuyện ấy…
    Sự tần ngần của bà chủ chẳng hiểu để làm gì. Cúc cũng nghiêng ngả, gục ngã thì phải. Sự trả giá biết thế nào là đủ. Đa không thể dâng hoa, nhưng đa đã có búp. Và rồi ngày mai, vui trong mắt bà chủ là thân phận cúc vàng hay những búp đa xanh mầm mập?
     

Chia sẻ trang này