1. Tuyển điều hành (MOD) cho Diễn đàn hoa nhanh chân đăng ký nha các bạn

    ♥ Ra mắt Bộ sưu tập ảnh hoa chất lượng cao do các thành viên VF đóng góp

    Viết bài cho Từ điển các loài hoa nhận nhuận bút liền tay

    ♫ Khai trương Bách hóa di động mọi người ghé ủng hộ cái nào :)

Kiến thức về Hoa ."áp dụng theo hoa sẽ chết hoặc xấu"

Thảo luận trong 'Thay lời muốn nói' bắt đầu bởi firefly, 16/12/10.

  1. firefly Leader
    firefly

    firefly Leader Thành viên BQT

    Tham gia ngày:
    30/11/10
    Bài viết:
    906
    Đã được thích:
    29
    Điểm thành tích:
    28
    Nghề nghiệp:
    terrorism
    Nơi ở:
    Old Trafford
    Những cánh phượng cuối mùa nhợt nhạt, xơ xác rơi xuống chiếc ghế đá nơi tôi đang ngồi.

    Tôi ngắm chúng mải miết – thấy thương thương những bông hoa nở muộn nằm lạc loài trên cành. Chúng không có lỗi, nhưng người ta lại quy cho nó một cái lỗi thật nặng – làm xấu xí khung trời đỏ rực của mùa hè. Có những đứa bé cũng không có lỗi, nhưng người ta lại quy cho nó một cái lỗi thật nặng – làm những người yêu thương nó phải đau khổ. Và tôi là một trong những đứa bé vô tội luôn tự dằn vặt mình vì đã làm cho những người mình yêu thương đau khổ.

    Mẹ tôi luôn khóc khi tôi bắt đầu gọi: “Mẹ ơi, con đau nữa rồi!”. Và đêm nào cũng vậy, mẹ ngủ chập chờn, co rúm trong cái lạnh của đêm để chăm sóc tôi, chỉ cần một tiếng trở mình, một cái ho nhẹ của tôi cũng đủ làm mẹ tỉnh giấc. Đôi mắt mẹ vẫn ngập tràn yêu thương nhưng nếp nhăn của sự lo lắng mỗi ngày lại thêm hằn sâu. Ba rất ít khi có mặt bên cạnh tôi, nhưng tôi không dám hỏi mẹ ba đâu vì tôi biết, ba ngoài giờ lăn lộn cùng với những công trình xây dựng còn bận chạy vạy khắp nơi để lo tiền thuốc men cho tôi. Còn tôi, mười sáu tuổi nhưng đã đến gần nửa thời gian nằm trên giường bệnh, chai lì với những cơn đau và mùi hăng hắc của thuốc sát trùng. Tôi hay buồn vu vơ, khóc, làm thơ và mơ ước: sao mình không chết sớm hơn cho gia đình mình không còn đau khổ.

    - Chị ơi, em muốn nhặt những cánh phượng duới chân chị!

    - Điên à, nhặt làm gì những cánh phượng xấu xí này, đi chỗ khác đi!

    - Nhưng em thích chúng.

    - Nhưng nó là của chị, hãy để nó nằm yên đó, đừng mang nó đi đâu và làm tổn thương nó.

    - Nhưng…

    Cậu nhóc còn muốn nói thêm gì đó nhưng hình như sợ ánh mắt cương quyết và sắc lạnh của tôi nên thôi, gãi gãi đầu ra vẻ xin lỗi rồi chạy mất. Tôi cười nghĩ chắc dạo này trông mình ghớm lắm nên đến một đứa bé cũng sợ. Không ngờ, một lát sau, cậu bé quay lại nài tôi một cách tha thiết hơn:

    - Chị ơi, em thật sự thích chúng, em cho chị xem cái này nhé!

    Cậu bé chìa quyển tập ra, trong đó là một bộ sưu tập những cánh hoa đã hơi úa, trông chúng không được đẹp lắm nhưng nhìn có thể nhận ra ngay có đôi bàn tay đã chăm sóc chúng rất cẩn thận. Tôi vuốt ve quyển sổ và hỏi:

    - Của em à?

    - Dạ!

    - Em giữ chúng lại làm gì, sao không chọn những bông hoa thật tươi ép mới đẹp.

    - Chúng đẹp chứ, chị không thấy vậy à? Mỗi bông hoa dù đang ở giai đoạn nào, còn là nụ, nở hay đã tàn đều mong muốn được góp sắc hương làm đẹp cuộc sống, chúng không bao giờ là vô dụng và héo úa khi chúng còn khao khát làm những điều có ích.

    Cậu bé sung sướng nhặt những cánh phượng rồi chào tạm biệt tôi. Chỉ còn tôi, ngồi lại suy ngẫm về điều em nói: Những cánh hoa còn khao khát làm những điều có ích, còn tôi, chỉ biết ngồi oán trách số phận và chờ đợi cái chết. Không, tôi phải làm một điều gì đó, chỉ đơn giản như nhổ tóc sâu và hỏi rằng: “Mẹ có mệt không?”
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/3/11

Chia sẻ trang này