1. Tuyển điều hành (MOD) cho Diễn đàn hoa nhanh chân đăng ký nha các bạn

    ♥ Ra mắt Bộ sưu tập ảnh hoa chất lượng cao do các thành viên VF đóng góp

    Viết bài cho Từ điển các loài hoa nhận nhuận bút liền tay

    ♫ Khai trương Bách hóa di động mọi người ghé ủng hộ cái nào :)

Quá khứ màu cỏ may

Thảo luận trong 'Truyện về các loài hoa' bắt đầu bởi Thảo nguyên, 6/6/14.

  1. Thảo nguyên Cúc vàng rực rở
    Thảo nguyên

    Thảo nguyên Cúc vàng rực rở Thành viên BQT

    Tham gia ngày:
    17/12/10
    Bài viết:
    943
    Đã được thích:
    40
    Điểm thành tích:
    28
    Quá khứ màu cỏ may

    Người con gái ấy, bây giờ chị đang làm gì nhỉ? Và có khi nào chị nhớ tới anh không? Chẳng biết từ bao giờ, chị là nỗi ám ảnh trong lòng tôi. Một người con gái tôi chưa từng gặp mặt. Người con gái tôi chỉ biết qua một vài tấm hình và vài cuộc điện thoại mà anh đưa cho tôi nói chuyện. Nhưng lúc nào tôi cũng tin rằng chị là mối tình đẹp mà đến lúc này anh vẫn chưa hề quên.

    [​IMG]

    Ngày quen tôi, anh hay cười cười: “Nhìn em quen quen!”. Tôi không phản ứng gì vì cho rằng đó là một câu nói đùa. Lần đầu chở tôi đi uống cà phê, nhìn anh thật lạ, tôi hỏi: “Anh sao vậy? Thất tình à?”. Giọng anh buồn buồn: “Hôm nay là ngày người yêu anh đi lấy chồng!”. Tôi phì cười, nghĩ anh nói cho vui thôi chứ ai thất tình mà lại có bộ mặt rất tếu như anh thế này.

    Anh bảo: “Chắc anh sắp nhận được hình cưới rồi!”. Tôi ngạc nhiên nhìn anh: “Chị ấy gửi cho anh à?”. Anh gật đầu. Bấy giờ tôi mới tin là anh nói thật. Nhưng những tấm ảnh cưới đó chẳng bao giờ tới cả. Có lẽ chị không muốn anh buồn.

    Tôi cũng đã có Huy. Tình yêu anh ấy trao cho tôi sâu sắc đến mức mặc dù biết không hợp nhau, tôi vẫn không dám nói lời chia tay. Tôi lẩn quẩn, dò dẫm mãi trong những ngõ cụt của riêng mình cho đến khi tôi hiểu ra rằng tình yêu là thứ không thể miễn cưỡng. Huy không nói gì, chỉ có đôi mắt mở to nhìn tôi, cái nhìn làm tôi phải vội vàng quay đi, cái nhìn khiến trái tim tôi day dứt.


    [​IMG]
    Quá khứ màu cỏ may.

    Tôi kể cho anh nghe bằng một giọng thật đều, không âm sắc: “Huy rất tốt với em, nhưng em đã làm tổn thương anh ấy!”. Anh hỏi vì sao, tôi chỉ thở dài: “Em không biết!”. Anh chở tôi lòng vòng quanh thị trấn. Những con đường có ánh đèn vàng ấm áp, những con đường trước kia tôi đã từng đi với Huy. Tôi bật khóc. Khóc oà trên lưng anh như một đứa trẻ. Chưa bao giờ tôi khóc từ lúc chia tay Huy. Anh lặng lẽ nắm tay tôi. Có cái gì vụn vỡ trong cả tôi và anh.

    Rồi anh yêu tôi. Tình yêu đến thật nhẹ nhàng mà vẫn làm tôi bất ngờ. Tôi sợ, rồi trốn chạy. Anh không đuổi theo tôi. Anh lặng lẽ chờ như biết trước là sẽ có ngày tôi quay về. Và tôi quay về thật khi chợt nhận ra rằng anh xuất hiện thật nhiều trong những giấc mơ của mình. Tôi nhớ anh. Nỗi nhớ cứ lớn dần lên khi tôi đi vòng vèo qua những con dốc cùng đám học trò, khi tôi lang thang trên những con đường đầy hoa cỏ dại. Anh đón tôi về bằng nụ cười và ánh mắt lấp lánh.

    Anh kể cho tôi nghe về chị. Người con gái rất yêu hoa cỏ may. Mối tình đầu trong sáng trở nên mong manh như hoa cỏ khi anh phải rời quê hương vào Nam học tập. Anh cho tôi xem những lá thư chị gửi cho anh. Những lá thư được sắp xếp theo ngày nhận, tỉ mỉ và gọn gàng. Tôi chợt nhói lòng. Chị kể cho anh nghe công việc, về bạn bè, về cuộc sống ở quê. Lúc nào giọng chị cũng như đang cười, cười rất tươi. Mỗi lá thư chị đều khuyên anh đừng buồn và hãy cố gắng sống tốt. Tôi đọc vài bức rồi đưa trả lại anh: “Chị ấy sống lí tưởng quá! Em không thích như thế!”.

    Có lẽ vì tôi là đứa vốn yếu đuối, chưa bao giờ vượt qua được bản thân mình nên tôi ganh tị với chị. Tôi không nghĩ mình sẽ đọc lại những lá thư đó nhưng nỗi nhớ anh những ngày anh đi công tác xa lại làm tôi tò mò và khao khát muốn đi vào quá khứ, muốn biết tất cả những ngày anh không có tôi. Tôi lật lại, đọc từng bức thư, chậm chạp, kiên nhẫn. Và tôi hiểu mình đã hoàn toàn nhầm khi đã đánh giá chị một cách quá vội vàng vì không chỉ lí trí, chị ấy còn sống rất tình cảm. Những lá thư của chị chất đầy nỗi nhớ.

    Những lá thư làm tôi hình dung đến một người con gái mảnh dẻ, chiều chiều vẫn đi dọc theo bờ đê, đi trong hoa cỏ may và nhớ anh đến cháy lòng. Tình yêu của chị trở thành tuyệt vọng khi mỗi chuyến tàu không mang anh trở lại. Chị gửi cho anh những bông hoa cỏ trong từng nét chữ thương nhớ và cả nỗi đau đớn vì những điều không thể đến… Tôi cảm nhận được nỗi đau ấy và tôi cũng đau khi nhận ra mình có quá nhiều điều giống chị. Câu nói: “Nhìn em quen quen!” hôm nào lại trở lại trong đầu tôi. Chiều nhạt nhoà nắng…

    Tết. Anh gọi điện về thăm chị. Vẻ mặt anh thật buồn. Tôi biết anh vừa nghe người bạn thân kể lại rằng chị sống không hạnh phúc, lại thường xuyên ốm đau. Anh đưa máy cho tôi nói chuyện với chị. Chị cười nói với tôi đủ thứ nhưng tôi biết chị đang khóc. Tôi viết thư cho chị, động viên chị hãy sống thật vui. Nhưng những lá thư của tôi không bao giờ có hồi âm. Một lần anh hỏi sao không trả lời tôi, chị thở dài: “Mọi chuyện qua rồi, hãy để cho nó qua đi!”.

    Từ đó, tôi không nghe anh nhắc đến chị nữa. Không còn một sự liên lạc nào. Bỗng dưng tôi thấy tiếc. Rồi anh đốt tất cả thư của chị dù tôi cố can ngăn. Anh bảo: “Anh biết em lúc nào cũng bị ám ảnh bởi cô ấy!”. Tôi gom giúp anh đống tro tàn. Đêm đó anh ôm tôi trong tay và hứa sẽ đưa tôi về quê vào mùa trăng sáng để tôi tha hồ có cảm xúc mà viết truyện. Tôi cười: “Em viết về một mối tình đẹp với hoa cỏ may được không?”. Anh véo vào má tôi, ánh mắt anh thật hiền.

    Trước ngày cưới, tôi đùa với anh: “Bây giờ chúng ta cho nhau một ngày để giải quyết tất cả những chuyện riêng vì ngày mai chúng ta không còn là người tự do để làm chuyện đó nữa!”. Anh bảo: “Anh chẳng có gì để làm cả!”. Tôi hỏi: “Anh không gọi điện cho chị ấy sao?”. Anh lắc đầu. Anh đã nhờ bạn bè báo giúp. Còn tôi, tôi lang thang một mình trên con đường ngày trước tôi vẫn đi với Huy.

    Con đường không lạ nhưng tôi đã thành một người lạ. Tôi biết mọi thứ sẽ trở thành quá khứ. Huy sẽ tìm được hạnh phúc cho mình. Chị ấy cũng vậy. Và tôi cũng biết rằng có nỗi buồn sẽ dâng lên khi mùa hoa cỏ may về, những bông cỏ ghim vào da thịt làm người ta đau, nhắc người ta không được quên. Tôi chẳng thể gỡ hết những bông cỏ đó nhưng tôi sẽ không buồn vì ánh mắt anh không còn nhìn xa xăm…
     
    cỏ dại thích bài này.
  2. cỏ dại Mỏng manh loài cỏ dại
    cỏ dại

    cỏ dại Mỏng manh loài cỏ dại Thành viên BQT

    Tham gia ngày:
    28/11/10
    Bài viết:
    1,534
    Đã được thích:
    71
    Điểm thành tích:
    48
    Giới tính:
    Nữ
    Nghề nghiệp:
    nhổ cỏ dại ngoài công viên
    Nơi ở:
    hoa dại
    Web:
    thích hoa cỏ may nhất luôn ♥
     
  3. mayruabat Người yêu hoa
    mayruabat

    mayruabat Người yêu hoa

    Tham gia ngày:
    19/1/18
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Giới tính:
    Nữ
    Web:
    Đang cô đơn có bạn nào vào Zalo nói chuyện với mình không nhỉ 01865267602
     
: hoa cỏ may

Chia sẻ trang này