1. Tuyển điều hành (MOD) cho Diễn đàn hoa nhanh chân đăng ký nha các bạn

    ♥ Ra mắt Bộ sưu tập ảnh hoa chất lượng cao do các thành viên VF đóng góp

    Viết bài cho Từ điển các loài hoa nhận nhuận bút liền tay

    ♫ Khai trương Bách hóa di động mọi người ghé ủng hộ cái nào :)

Tản mạn về hoa cải

Thảo luận trong 'Tản mạn về hoa' bắt đầu bởi cỏ dại, 29/4/11.

  1. cỏ dại Mỏng manh loài cỏ dại
    cỏ dại

    cỏ dại Mỏng manh loài cỏ dại Thành viên BQT

    Tham gia ngày:
    28/11/10
    Bài viết:
    1,534
    Đã được thích:
    71
    Điểm thành tích:
    48
    Giới tính:
    Nữ
    Nghề nghiệp:
    nhổ cỏ dại ngoài công viên
    Nơi ở:
    hoa dại
    Web:
    Vốn không phải dành cho người chơi hoa, không mang cái nét “Sắc nước hương trời” của bao loài hoa kiêu sa khác nhưng hoa cải - loài hoa đồng nội vẫn đi vào lòng người, vào thơ nhạc, vào những sâu lắng, êm đềm của biết bao tâm hồn. Sinh ra từ ruộng đồng, triền cát ven sông, mang mùi hương dung dị của đất trời quê hương, hoa cải mang nét đẹp của người con gái thôn quê. Từ sâu thẳm là nỗi hoài mong mòn mỏi, là chờ đợi, là khát vọng cháy bỏng của thiếu nữ chờ ai…chờ ai mãi không về:


    “Có…một mùa hoa cải…
    nở vàng, bên bến sông…
    em, đang thì con gái…
    đợi anh, chưa lấy chồng…” [​IMG]


    Mỗi lần nghe những giai điệu của “Mùa hoa cải” lòng ta lại tơ vương một nỗi buồn man mác...nhớ xa xôi



    Dường như hoa cải gắn với bến sông và phải chăng chỉ bên bến sông loài hoa này mới thực sự là nó. Nếu ta chỉ ngắm riêng một bông thôi có lẽ không mấy ấn tượng nhưng khi đứng giữa một vạt mênh mông hoa cải trong ta là bao cung bậc cảm xúc. Một sức sống tràn trề, hy vọng, niềm tin hắt lên từ màu vàng rực sáng của cánh hoa.


    Gió đông se lạnh, mùa rau đã tàn nhường chỗ cho bạt ngàn hoa cải khoe sắc. Hoa cải gắn với hình ảnh của người con gái đương độ xuân thì. Những nét đẹp thuần khiết, trong sáng, những nỗi niềm thầm kín của người con gái đượm trong sắc vàng hoa cải. Hoa cải nhắc ta nghĩ tới cái quy luật vốn có của cuộc đời. Loài hoa ấy đâu có nở suốt bốn mùa, đâu có dành trọn vẹn cho một mùa nào trong năm; đâu phải là hoa của mùa xuân như cành mai, nhánh đào, đâu phải là mùa hạ như bông sen, hoa phượng, đâu phải là mùa thu như nồng nàn hoa sữa, như bông cúc vàng… Nó chỉ dành cho mình những ngày ngắn ngủi của mùa đông để sưởi chút nắng vàng bên sông và rồi tàn tụi. Tuổi trăng tròn đầy mộng mơ, tuổi căng trào nhựa sống của người con gái cũng ngắn ngủi như hoa cải mùa đông.


    Còn ta, hoa cải còn gắn bó với những kỷ niệm êm đẹp của tuổi thơ. Xa rồi, xa lắc xa lơ cái quãng đời chơi trò trốn tìm trong những luống hoa. Đám bạn thuở nào giờ tan tác nơi đâu. Mấy kẻ đã “Theo chồng bỏ cuộc chơi”, còn ta lang thang giữa quê người mong tìm lại mùa hoa năm ấy. Có người thi sỹ nào đó đã viết rằng:


    “Ôi có đôi khi thèm như lúc tuổi thơ
    Sáng sáng tung tăng, đùa vui hát vang lừng
    Chẳng biết suy tư đời kia vấn vương gì
    Rồi chiều tới mơ màng
    Đợi chờ sáng tưng bừng”

    Ta mượn ý Người để phiêu du bồng bềnh, để như “gió đi hoang…dạo chơi khắp núi rừng”, để lang thang trong quãng đời đầy kỷ niệm đã qua đi.

    Hoa cải từ muôn đời đã không còn xa lạ với bao người. Đi tìm những nguyên xơ, mộc mạc, những chân xác của một loài hoa đồng nội, ta tìm thấy những nét đẹp ẩn mình trong đó…
     

Chia sẻ trang này